|
Tập
thơ Như Huyễn Thiền sư, gọi là Thơ. Thế nhưng, thâm ý của Thiền sư Như
Huyễn thì nó chẳng thơ chẳng thi gì ráo. Bởi vì tự có cái nhãn hiệu “Thiền
sư” rồi mà còn chê, muốn đòi thêm chức danh “thi nhân, thi sĩ” nữa sao !
Lạy Phật ! con không dám ạ !
Gọi Tập Thơ, với Thiền sư Như
Huyễn, nó chỉ là một duyên cớ, một dữ liệu vốn có trong tam tạng kinh điển
của đạo Phật, trong đầu của Thiền sư. Nếu không nói, không viết, không
phô bày thì kho tàng giáo lý Phật chẳng ai được nhờ cậy lợi ích chút nào !
Như Huyễn Thiền sư viết thơ,
làm thành tập thơ là Thiền sư đóng vai trò người moi bóc, rạch xé, lượm
hốt...chút ít thực phẩm thơm ngon vô giá trong kho tàng giáo lý đồ sộ của
đạo Phật, đem ra làm quà tết Mậu Tý cho những ai là đệ tử Phật hữu duyên.
Đây là một cách “chơi” trong nhiều cách của Thiền sư Như Huyễn.
Lại có thơ rằng :
Đường đời nhiều nẻo lắm long
đong
Không có không không, có cũng
không
Pháp lữ hỏi : Huynh “răng
đứng nớ”?
Xin đáp : “Đời tôi độc có
chơi”!
Thế đấy. Thơ hay, thơ dở,
luật, niêm, bình, trắc, thể, cách, âm điệu... không cần bàn. Tất cả cái ấy
Thiền sư Như Huyễn tập hợp lại thành một trò chơi NHƯ HUYỄN, vậy thôi.
Thế cho nên, chẳng xin ai
“lượng tình” “phủ chính” hay “tha thứ” gì ráo.
Chơi mà !
“Bye-bye”
3 giờ khuya, 30 tết Mậu Tý
06 –
02 – 2008
|